Diệp Thiên Hủy giơ lòng bàn tay trắng nõn ra rồi xòe ngửa lên bầu trời để đón cánh hoa rơi.
Cô cầm lấy nó rồi quan sát thật kỹ.
Cánh hoa mỏng manh ướt át tựa như đang vỡ nát trong lòng bàn tay cô.
Diệp Thiên Hủy: “Cha, thực ra năm ấy con đã chuẩn bị rất kỹ càng trước khi đi tới Hồng Kông một mình rồi, con cho rằng hết thảy đều đã hoàn mỹ.”
Diệp Lập Hiên nghiêng đầu nhìn con gái, quan sát lọn tóc mềm mại phe phẩy hai bên gò má trắng ngần của cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây