Thật ra Diệp Thiên Hủy có hơi lo nghĩ: “Con không thích đi học, cảm thấy rất vô nghĩa, nhưng nếu như cha cảm thấy con vẫn nên đi học thì cũng có thể thử xem sao.”
Diệp Lập Hiên cười: “Thiên Hủy, mẹ con thông minh đa tài, cha thấy con cũng thông minh lanh lợi, học hành cũng không có gì khó. Hơn nữa cha có thể giúp con học bù, chờ cuộc đua liên cấp lần này kết thúc, chúng ta cùng nhau thử xem, được chứ?”
Diệp Thiên Hủy nhìn Diệp Lập Hiên, biểu cảm lúc này của ông ta dịu dàng, ánh mắt tha thiết.
Rõ ràng là người cha trẻ tuổi tuấn tú, nhưng không hiểu sao trong đầu cô lại hiện ra gương mặt nghiêm nghị ân cần dạy bảo của Thái tử và thái phó.
Trong lòng cô giật giật, cuối cùng miễn cưỡng gật đầu: “Vâng ạ...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây