Cố Thời Chương: “Được.”
Diệp Thiên Hủy ngồi ở một bên ăn bánh hạnh nhân và uống nước nhìn Cố Thời Chương nướng cá.
Ánh nắng chiếu xuống bờ biển, Cố Thời Chương kéo tay áo để lộ ra một đoạn cánh tay căng tràn sức sống.
Xương cổ tay của anh thoạt nhìn rất là rắn chắc, tay cầm một cái kẹp to, thành thạo lật con cá đù vàng kia.
Dưới sự thiêu đốt của lửa than, cá đù vàng và tôm đều phát ra tiếc lách tách, hơi nước bị nướng bốc ra, mùi thơm của hải sản cũng bốc ra theo lửa than.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây