Cuộc đua ngựa bắt đầu, một con ngựa lao vọt lên trước.
Jessie ở bên cạnh lên tiếng: “Lâm Kiến Tuyền! Thành tích huấn luyện lần nào của cậu ấy cũng đều tốt nhất!”
Tầm nhìn của cô theo sát một người một ngựa kia, cô thấy thân hình gầy yếu của cậu ta khom xuống trên lưng ngựa. Cậu ta phi ngựa chạy giống như sao băng trên bầu trời đêm, dẫn đến từng tràng pháo tay.
Mỗi một động tác của cậu ta đều đúng chuẩn, phù hợp với con ngựa kia một cách hoàn hảo. Ánh mắt của Lâm Kiến Tuyền tựa như chưa hề có bất cứ thay đổi nào, tập trung nhìn chằm chằm vào một điểm phía trước.
Diệp Thiên Hủy thấy Lâm Kiến Tuyền như vậy, nhớ đến thiếu niên đứng sau thùng rác nhìn mình với ánh mắt khát vọng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây