Anh vô tội đáp lại: “Đó không phải là anh rất ít khi lái à?”
Diệp Thiên Hủy khẽ nhíu mày: “Được rồi, em không so đo những điều này với anh nữa. Chỉ là nhà họ Diệp có tài xế có thể đưa đón em, nếu không thì vẫn còn một người cha ruột mà, tạm thời không cần đến anh đâu.”
Cố Thời Chương nghe thấy lời này, lập tức nghiến răng: “Em thăng quan tiến chức nhanh chóng ha, chớp mắt đã không quan tâm đến anh nữa à?”
Cô lại cười nói: “Anh đừng nóng nảy mà, đợi em làm xong việc sẽ đến tìm anh ngay, tặng quà cho anh được chưa?”
Cố Thời Chương: “Lời này còn giống nói tiếng người.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây