Diệp Lập Hiên: “Không có gì hôm nay cha không có lớp thôi.”
Diệp Văn Nhân đi tới đặt khay lên bàn sách của ông ta, săn sóc nói: “Cha, con pha cà phê theo khẩu vị của cha, còn có bánh mì nướng cha nếm thử xem.”
Diệp Lập Hiên hơi gật đầu: “Cảm ơn Văn Nhân, con buông xuống trước đi.”
Diệp Văn Nhân lại không rời đi, cô nhìn Diệp Lập Hiên hỏi dò: “Cha, con thấy sắc mặt cha không tốt, cha… Có phải tối qua cha ngủ không ngon không?”
Diệp Lập Hiên nghe thế ngước mắt lên nhìn đứa con gái này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây