Cố Thời Chương: “...”
Anh cười khổ: “Cô nói đúng, tôi phải nịnh bợ cô thật tốt mới được.”
Diệp Thiên Hủy cười nói: “Vậy mới đúng chứ, lần sau tặng quà cho tôi nhớ phải tặng đồ đắt vào, mời ăn cơm cũng phải hào phóng chút, nhớ lấy rượu ngon ra mời, anh đi theo cô cả như tôi lăn lộn dù sao cũng sẽ không có hại, biết chưa?”
Cố Thời Chương: “... Đã biết.”
Bóng đêm mờ ảo đèn đường rực rỡ mới lên, hai người cứ thế vừa nói chuyện vừa đấu khẩu đi về phía trước, vậy mà cảm giác rất thú vị, thậm chí sinh ra chút không nỡ. Chẳng qua Diệp Thiên Hủy đến cùng vẫn phải về nhà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây