Diệp Thiên Hủy thấy, sau sống mũi cao thẳng, đôi mắt người đàn ông kia sâu thẳm như biển, như muốn hút cô vào trong.
Dưới ánh mắt đó, suy nghĩ của Diệp Thiên Hủy bắt đầu chậm lại, cô mơ hồ như nghe thấy tiếng nước nhỏ giọt, rất chậm, rất lâu mới nhỏ một giọt.
Đó là tiếng nước nhỏ từ đồng hồ nước trong ngự thư phòng nước Đại Chiếu, tiếng nước nhỏ vào đêm khuya.
Cô thậm chí như ngửi thấy mùi đàn hương trong ngự thư phòng.
Ngay lúc này, Cố Thời Chương dùng giọng rất nhỏ nói: “Cô gọi điện cho tôi, nghe thấy giọng phụ nữ là không muốn để ý đến tôi nữa, tôi không muốn hỏi lúc đó cô cảm thấy thế nào, vì tôi biết cô không muốn nói. Nhưng cô có thể đặt mình vào vị trí của tôi, nghĩ xem cảm nhận của tôi thế nào.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây