Dáng người anh thực sự rất cao, khiến Diệp Thiên Hủy nhìn thẳng mà chỉ thấy được phần cằm của anh mà thôi.
Bên trong áo sơ mi của anh là một chiếc áo len mỏng bó sát, cổ cao, phần cổ hơi chạm vào yết hầu nhô lên của anh, trông thanh tao và quý phái, nhưng cũng rất nho nhã và tinh tế.
Cô không lên tiếng, anh cũng không nói gì, cứ cúi mắt nhìn cô như vậy, ánh mắt anh bình tĩnh và ôn hòa, tràn đầy kiên nhẫn, dường như nhất định phải đợi cô nói ra điều gì đó.
Diệp Thiên Hủy liền nổi loạn.
Cô ngoảnh mặt đi: “Anh nhìn gì mà nhìn!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây