Giám đốc Hồ nghe xong thì liên tục gật đầu đồng ý, rồi lại hỏi về Lâm Kiến Tuyền: “Cậu ấy cũng là bạn của cô Diệp sao? Hồi đó nếu không có cô Diệp thì Lâm Kiến Tuyền có lẽ đã chết rồi. Cô Diệp có muốn gặp cậu ấy không? Cậu ấy đang tập luyện ở phòng đào tạo bên chuồng ngựa, đến đó rất nhanh.”
Nghe đến tên Lâm Kiến Tuyền, Diệp Thiên Hủy nhìn về phía xa xa.
Cuối bãi cỏ xanh mướt của trường đua có một tòa nhà nhỏ màu trắng, đó chính là phòng đào tạo, Lâm Kiến Tuyền đang được đào tạo ở đó.
Quá trình đào tạo đó chắc hẳn rất vất vả, đòi hỏi những thiếu niên này phải vượt qua giới hạn về thể chất và tinh thần của bản thân, đó chắc chắn là điều mà người thường không thể chịu đựng được.
Bây giờ cô đã bước vào nhà họ Diệp, vài nghìn đô la Hồng Kông không còn là vấn đề lớn, việc giúp đỡ cậu ta rất dễ dàng, chỉ cần nói một câu, giám đốc Hồ chắc chắn sẽ ngay lập tức sắp xếp cho cậu ta một công việc thoải mái hơn, cậu ta không còn phải chịu khổ nữa, có thể tận hưởng cuộc sống bình yên và thư thái như những người bình thường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây