Thập Niên 70: Chị Đẹp Quậy Đục Nước Hồng Kông

Chương 187: Đại hỷ

Chương Trước Chương Tiếp

Dù sao cũng là cháu gái ruột của mình, mặc dù số phận gian truân, một thân một mình ở lại đại lục không được hưởng sự dạy bảo của những người lớn tuổi, nhưng vẫn trưởng thành tốt như vậy, thông minh tự tin, không kiêu ngạo không tự ti, có gan có tầm nhìn.

Ông ấy cười ha ha: “Giám đốc Hồ, tôi hiểu ý của ông, Thiên Huỷ là nhân tài của trường đua các ông, ông muốn con bé tiếp tục ở lại đây, sợ tôi sẽ kéo con bé đi mất phải không?”

Giám đốc Hồ bị nói trúng tim đen, thực ra cũng thấy ngại, nhưng vẫn cười nói: “Tổng giám đốc Diệp, sao lại thế được, tôi không có ý đó, thật ra Thiên Huỷ có thể sang giúp tổng giám đốc Diệp chăm sóc ngựa, đây là phúc khí của Thiên Huỷ.”

Nhưng ông cụ Diệp lại xua tay, cười ha ha nói: “Phúc khí gì chứ, tôi nói cho ông biết, Thiên Huỷ là cháu gái tôi, cháu gái của tôi đấy! Cháu gái tôi giúp chúng tôi chăm sóc ngựa, chẳng phải là chuyện nên làm à? Còn cần trường đua của các ông trả lương sao?”

Cháu gái?


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️