Cô nhớ lại những tủi nhục trước đây, người ta mặc đồ cưỡi ngựa, cô chỉ có thể ở đó bị sai khiến.
Chỉ có vậy thôi đã là gì. Diệp Văn Nhân kia rõ ràng là muốn đuổi cô đi.
Nếu không phải cô cố ép mình, bản thân thực sự không còn đường nào để đi, thì sao cô phải đến gia đình giàu có này để nịnh nọt chứ.
Nghĩ lại thấy buồn cười.
Cô bèn chế giễu: “Con mới đến đây, chẳng hiểu gì cả, họ gọi con là đứa con gái phương Bắc, còn muốn bố thí cho con những món ăn thừa của họ, cha nuôi con gái của bảo mẫu, cho cô ta ăn ngon mặc đẹp, lại để cô ta thương hại con sao? Sau đó khi cô ta đến trường đua ngựa, cô ta đã biết thân phận của con rồi, nhưng cố tình giả vờ không biết thôi, cô ta gọi con đến hầu hạ cô ta, rót trà bưng nước cho cô ta, ngay cả Cố Chí Sàm cũng bắt đầu sai khiến và chế giễu con, không coi con ra gì, con gái ruột của cha bị đối xử như vậy, cha có thấy mình rất mất mặt không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây