Diệp Thiên Hủy nghe ông cụ Diệp nói chuyện, ngược lại có cảm giác thân thiết hơn một chút.
Quãng đường này cô đi tới không dễ dàng, khó tránh khỏi sẽ có thêm nhiều suy đoán về nhà họ Diệp, những suy đoán kia đều là về “Hào môn vô tình vô nghĩa“. Hôm nay thấy ông cụ tóc bạc, lập tức cảm thấy cũng chưa chắc vô tình như vậy, vì thế trong lòng càng thêm ổn định.
Lúc này, ông cụ Diệp lại hỏi: “Đang yên lành sao lại chạy đến Hồng Kông thế, cuộc sống khó khăn quá hay sao? Sao cháu lại đến đây?”
Vấn đề mà ông cụ Diệp hỏi Diệp Thiên Hủy mà nói đúng là gãi đúng chỗ ngứa.
Cô giương mắt nhìn lướt qua Diệp Văn Nhân, đã thấy vẻ mặt Diệp Văn Nhân căng thẳng, rõ ràng là đứng ngồi không yên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây