Diệp Văn Nhân hoàn toàn tuyệt vọng, cho rằng mình sắp hai bàn tay trắng, cho rằng mình sắp bị đuổi ra khỏi nhà.
Nhưng lúc này, bác Hai lại khoan dung an ủi cô ta, hơn nữa tỏ vẻ có thể giúp đỡ để mình tiếp tục ở lại nhà họ Diệp có được tất cả.
Nghĩ tới đây, Diệp Văn Nhân nhìn thoáng qua Diệp Lập Chẩn bên cạnh, từ góc độ của cô ta chỉ nhìn thấy khuôn mặt không có biểu cảm gì của Diệp Lập Chẩn, không nhìn ra bất kỳ phản ứng nào của ông ta.
Trong lòng Diệp Văn Nhân âm thầm xoắn xuýt, không biết rốt cuộc ông ta đang có tính toán gì.
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên, tầm mắt Diệp Lập Chẩn liếc qua, đó là một đôi mắt bình tĩnh không cảm xúc, nhưng đáy mắt mơ hồ mang theo sự trách móc và cười chê.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây