Cô thắc mắc: “Sao anh mua cho tôi nhiều như vậy?”
Cố Thời Chương than nhẹ: “Cô mời tôi ăn nhiều cơm như vậy, tôi cũng không thể không trả lễ lại có đúng không?”
Diệp Thiên Hủy kiểm tra một chút: “Vậy cũng được, những thứ này thật sự có ích với tôi.”
Cô nhìn anh đầy biết ơn: “Cảm ơn anh, sao đột nhiên anh đối xử tốt với tôi như vậy?”
Đôi mắt đen láy của Cố Thời Chương mỉm cười, nhìn cô nói: “Không phải là tôi phải đi Anh một khoảng thời gian sao, tôi phải nhanh chóng tiêu chút tiền để mua chuộc cô, để lúc cô dùng đồ mà tôi tặng thì còn có thể nghĩ đến tôi, khỏi để cho hai tuần nữa lúc tôi trở về, cô cũng quên mất tôi là ai rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây