Cô đột nhiên nhớ tới Cố Chí Sàm kia: “Người này và người nhà họ Cố kia quả thực là cá mè một lứa, đều là không coi ai ra gì, tự cho là đúng, nếu lần sau tôi còn gặp lại anh ta, tôi nhất định sẽ cho anh ta đẹp mặt!”
Cố Thời Chương mím môi nở nụ cười: “Đúng vậy, cho họ đẹp mặt, đánh một trận rồi họ sẽ biết họ của họ là gì.”
Diệp Thiên Hủy nghe lời này, ngược lại lại cảm thấy buồn bực, tò mò nhìn anh: “Chẳng lẽ anh không khuyên tôi một chút, bảo tôi không nên gây chuyện sao?”
Lại còn có loại bạn bè này, lúc cô tức giận lại thêm mắm dặm muối như thế nữa sao?
Cố Thời Chương: “Nhưng không phải là cô đang tức giận sao? Nếu như cô đã tức giận, vậy thì không nên đánh bọn họ ư?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây