“Không, cô ơi, em nhìn thấy mà, thật sự em nhìn thấy mà!” Tần Mai Phương vừa nói vừa định kéo áo Tần Ngưng.
Tần Ngưng đẩy cô ta ra: “Khám người tôi ư, cậu còn chưa đủ tư cách!” Đẩy Tần Mai Phương ngã xuống đất.
Nhưng Tần Mai Phương lợi dụng cơ hội nằm lăn ra đất khóc lóc: “Bắt nạt em, cô giáo và các bạn cùng bắt nạt em, em không sống nữa, hu hu hu!”
Mọi người ngớ người ra.
Cô Khảm thấy Tần Mai Phương không tìm được truyện tranh, lại dùng đến chiêu trò của mấy bà thôn quê, thật sự ghê tởm đến cực điểm, liền ra lệnh: “Chu Kiện, em đi mời giám thị, trình bày lại sự việc, nhờ giám thị xử lý.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây