Nhậm Đông Thăng nhận lấy, nụ cười lung linh dưới ánh đèn dầu: “Cảm ơn chị A Nam, chúng em toàn ăn đồ của chị thôi.”
“Có gì đâu mà khách sáo, đều là anh chị em cả mà. Cậu mang vào đổ đồ ra, không cần rửa bát đâu, đưa bát và gói ra cho chị nhé.”
Nhậm Đông Thăng ngước lên, nhìn Tần Ngưng, nói: “Đây là cháu gái phải không?”
Tần Ngưng chủ động chào: “Chú Đông Thăng.”
“Ừ! Tốt lắm tốt lắm, sau này đến chơi nhé!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây