Mắt Tần Nam sáng lên: “Ha, con giấu à? Giấu ở đâu vậy? Hai bà dì của con tìm khắp nơi mà không tìm ra!”
Tần Ngưng cười đắc ý: “Con biết tính họ mà, nên con giấu kỹ lắm, không ai biết đâu! Mẹ ơi, chúng ta mỗi người ăn một miếng cá, còn lại để ông cậu mang về hết, mai đỡ phải nấu.”
Nhậm Quý Quân đứng bên cạnh nhìn, lúc này lắc đầu cười: “Không cần đâu, các cháu giữ mà ăn, ông già rồi, cũng không nên ăn nhiều đồ mặn.”
Tần A Nam lúc này rất vui, vội lấy bát ra, chỉ gắp hai miếng cá, còn lại để trong bát, lấy khăn sạch gói lại, nói: “Phải mang về chứ, cậu à, dù cậu không ăn, cũng phải cho nhà Đông Thăng một ít, không thì không được.”
Nhậm Quý Quân mím môi, không nói gì nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây