Ai ngờ thầy Triệu nhìn ba con cá rồi nói: “Chà, không tươi rồi, thôi không lấy đâu, ngày mai giữ cho tôi con tươi hơn nhé, hôm nay tôi mua miếng sườn vậy, có không?”
“Sao lại không có cho thầy được? Mà cũng chỉ có thầy Triệu mới biết thưởng thức, ăn sườn, người quê ra thành phố ai chẳng chỉ biết mua mỡ! Thầy Triệu, thầy xem miếng này thế nào? Vốn để dành cho nhà ăn công xã đấy, nhưng tôi để thầy lấy trước!”
“Ừm ừm! Tốt lắm!”
Người bán hàng tỏ vẻ nịnh nọt, thầy Triệu đã quen được người ta nịnh nên chẳng để tâm, người bán hàng lại nói: “Này, thầy Triệu, bao giờ thầy giúp tôi xin được tấm phiếu xe đạp?”
Người địa phương quen gọi xe đạp là xe đạp chân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây