Đây thực sự là cơ hội hiếm có để mở mang tầm mắt cho bọn trẻ, Tần Ngưng còn dẫn theo cả bốn “quan lớn” kia, kể cả Vương Diệu không được thông minh cho lắm.
Tần Ngưng dặn họ trông coi đạo cụ, tuyệt đối không được rời đi một bước, còn cô thì dẫn đám trẻ lên sân khấu làm quen địa hình, chạy thử, rồi trang điểm, thay quần áo cho chúng.
Đang bận rộn tối tăm mặt mũi thì cô Lý trường tiểu học Trung tâm đến, vội vàng kéo Tần Ngưng: “Ây, ây, cô Tần, bí thư công xã của chúng ta tìm cô đấy! Nhanh, nhanh theo tôi đi gặp ông ấy!”
Tần Ngưng thầm nghĩ: “Bí thư công xã? Có phải vì vụ tai nạn xe mấy hôm trước không? Chẳng lẽ, định cảm ơn mình? Nếu muốn cảm ơn, chẳng phải nên tự mình đến tìm mình sao, sao lại kéo mình đi thế này!”
Tần Ngưng nói: “Cô Lý, cô xem tôi bận thế này! Sắp diễn rồi, tôi thực sự không rời đi được, phiền cô nói với bí thư một tiếng nhé.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây