Lời này, thoạt nghe, có vẻ có lý quá!
Mấy người phụ nữ xung quanh đều phụ họa theo: “Đúng vậy, dù sao cũng là người thân máu mủ ruột rà! Có tiền thì cho một chút cũng phải, Tiểu Trân à cứ cho đi, đừng làm to chuyện thế này.”
Đằng sau Tần Ngưng, Tần A Nam kéo kéo vạt áo sau của Tần Ngưng, nói nhỏ: “Gái à, hay là, cho họ ba mươi đồng?”
Tần Ngưng lập tức quay người, nghiêm túc nói với Tần A Nam: “Mẹ, mẹ quên chuyện quả trứng rồi sao? Bây giờ cái này cũng giống như quả trứng to hơn thôi, mẹ không hối hận chứ?”
Tần A Nam mím chặt môi, cúi đầu: “Mẹ không muốn con bị người ta chửi...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây