Kim Tú lập tức kêu lên: “Không được! Không có một xu nào, còn phải bù tiền? Không được!”
Tần Ngưng lạnh lùng nhìn bà ta: “Không được? Chẳng lẽ mọi món lời trên đời này đều để bà kiếm hết sao? Lúc bà bán tôi sao lại được? Hừ! Không có chuyện gì không được! Tôi đến thế nào thì về thế đó, không được thì đừng có mở miệng! Các người cút về nhà hết cho tôi, đừng có nói nhảm nữa, ai còn nhiều chuyện, đừng trách tôi cũng... nhiều, chuyện, đấy!”
Mặt Kim Tú tím ngắt, nhưng không dám lên tiếng, lời cảnh cáo này, bà ta hiểu rõ.
Lão Hứa tuy đã bị bắt đi, nhưng những chuyện liên quan đến ông ta, những người liên quan đến ông ta, đều bị dân thôn gắn mác bại hoại, đóng đinh lên cột nhục nhã, nếu để người ta biết bà ta từng có quan hệ với lão Hứa, sẽ bị người ta không ngừng nguyền rủa, bà ta không dám.
Tần Đạt lúc này mới tính toán ra được chuỗi số mà Tần Ngưng vừa nói, ô, thì ra con nhỏ chết tiệt này người về rồi, tiền thì không có, còn phải bù thêm!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây