“Còn chê ít! Bảo cho nhà Cố Quế Anh nhiều hơn! Trời ơi, làm người tốt khó quá!”
Tần Ngưng vẫn im lặng.
Tần A Nam mím môi, không dám nói nữa, rửa tay xong ngồi vào bàn ăn nhìn: “Trời ơi, cái này, cái này như đám tiệc nhà ai vậy? Ôi, thịt bò kìa! Hồi nhỏ mẹ từng ăn, trời ơi, nhiều món ngon thế này... Ơ, gái à, con giận rồi à?”
Tần A Nam e dè nhìn Tần Ngưng, miệng khen đồ ăn nhưng mắt đầy lo lắng.
Tần Ngưng lại thấy thương mẹ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây