Tần Ngưng đã đứng dậy, tay thọc trong túi, rất thảnh thơi.
Nghe Tần Văn Long gọi, cô đột ngột quay đầu lại, Tần Văn Long lại không dám lên tiếng, đợi Tần Ngưng đi xa một chút, Tần Văn Long thều thào hỏi: “Mày, mày có phải là Tần Nguyệt Trân thật không?”
Tần Ngưng đứng ở đầu bên kia, dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn anh ta, rồi cố ý đi lại, ngồi xổm xuống, hạ giọng bí hiểm nói: “Này, mày nhận ra rồi à? Tao không phải Tần Nguyệt Trân đâu, tao là ma nước đấy, đặc biệt đến để báo thù mày và em gái mày đấy, mày phải cẩn thận vào...”
“Á...!”
Tần Văn Long hét lên một tiếng, rồi ngất đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây