Tần Ngưng muốn bật cười.
Tần A Nam thật là dễ thương quá! Lúc này còn so đo gì với mấy củ khoai khô chứ? Trời ơi, đúng là như con nít!
Tần Ngưng cảm thấy lòng mình mềm lại và ấm áp, nói: “Mẹ à, con nghĩ dì A Sơn cũng vì thương mẹ thôi, chỉ là vì ở xa không hiểu tình hình nên mới nói vậy, mẹ không cần giận làm gì, khoai khô vẫn phải gửi cho dì, chỉ là nhà mình không còn nhiều, đợi làm thêm rồi gửi.
Với lại, củ cải khô nhà mình, mẹ nói là con làm ngon như ngoài hàng mà? Con cũng sẽ làm một ít gửi cho dì, đợi vài ngày làm xong hết, vừa hay con phải lên công xã, có thể gửi cho dì luôn.”
Tần A Nam nhìn Tần Ngưng chăm chú: “Con, không giận sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây