Để bốn con lợn được đối xử công bằng, khi chọn cô đã cố ý chọn những con có kích thước tương đương, nhưng cô tự phân biệt chúng: con có đốm to bằng hạt đậu nành ở chân là con cả, con có đốm lệch xuống dưới một chút là con thứ hai, con có đốm ở móng chân là con thứ ba, con không có đốm là con út.
Hôm nay để con thứ hai ở ngoài cho Tần A Nam làm quen trước.
Chờ Tần A Nam về nhà, nhìn con lợn, quả nhiên thấy quen mắt: “Ôi chao, tốt quá, con gái mẹ chọn lợn đều đẹp thế này, trắng trẻo béo tròn, giống mẹ này! Con cho nó ăn chưa?”
Thời đại này cả nước hầu như không có ai mập, người nông thôn ít khi được ăn thịt lại phải ra đồng làm việc, hầu hết đều đen đúa gầy gò, may mà Tần A Nam có nền da tốt, được coi là trắng trẻo trong số người nông thôn.
Tần Ngưng cười nói: “Cho ăn rồi ạ. Mẹ ơi, không giống mẹ đâu, nó còn trắng hơn, béo hơn mẹ một chút nữa. Giờ chúng ta về cho mình ăn đi, có thư của dì A Sơn, con đọc cho mẹ nghe.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây