Lúc vẽ cô còn nghĩ, thời buổi này, vẽ trích dẫn lời Chủ tịch, người ta đâu dám chê bai phải không? Hì hì! Sẽ có nhuận bút; vẽ kịch mẫu, người ta cũng đâu dám chê bai phải không? Sẽ có nhuận bút; cứ thế này thế kia, nhuận bút sẽ được gửi từ Thượng Hải về thôi! Ngược lại, cuốn “Mảnh đất kỳ diệu” kia, cô hoàn toàn vẽ vì đam mê.
Ôi! Mơ đẹp quá! Đến nỗi giờ giấc mơ tan vỡ, tâm trạng thật không vui chút nào.
Tần Ngưng không ngờ chiều nay lại gặp chuyện với cô Hồ, đã không còn đi học hàng ngày nữa thì phải trả xe đạp thôi. Trước khi trả, cô phải đi một chuyến vào huyện, nên cô nói với Tần A Nam là ngày mai mình sẽ đi dạo phố.
Cô thu xếp đồ đạc gọn gàng, định ngày mai vào thành phố tiện thể gửi bản vẽ đi, coi như làm đồng chí vô sản phục vụ nhân dân không tính thù lao một lần vậy!
Ngày hôm sau, trời vừa hửng sáng, Tần Ngưng đã lên đường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây