Tường Đan vội vàng bỏ chạy.
Tần Ngưng ủ rũ cả buổi, khi về nhà, còn quên cả lấy xe đạp ở kho, một mình chậm rãi đi bộ về nhà, đi được nửa đường mới nhớ ra.
Ôi! Thật là tức chết đi được, nếu không có nhuận bút, vậy cô còn có thể dùng danh nghĩa gì để gửi tiền về thôn, để mọi người đều biết nguồn tiền của cô là chính đáng chứ?
Tần Ngưng đứng bên đường thở dài, bỗng nghe có người gọi cô.
“Này, này, cô bé, lại đây!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây