Trừ phi cậu ta chịu nhường, nếu không sẽ chẳng có món ngon nào rơi vào tay đám Kiến Quốc cả.
Tô Cần đưa miếng bánh còn lại vào tay Tô Kiến Quốc: “Ăn đi, con đang tuổi trưởng thành, ăn nhiều một chút, đừng để bị đói.
Tô Kiến Quốc không ăn ngay mà hỏi Tô Cần: “Ba, mỗi người chúng ta ăn ba miếng bánh. Con ăn đủ rồi, ba ăn đi. Bây giờ đã tách hộ rồi, sau này có rất nhiều cơ hội để được ăn ngon, cũng không gấp.
Vả lại, cậu nhóc không thể giành miếng ăn của ba được, ba còn phải làm việc, không thể để bụng đói.
Tô Cần cuộn bánh cho vào tay cậu nhóc: “Ăn đi, ba ăn ba miếng đủ no rồi. Ăn lúc còn nóng đi con, nguội sẽ không ngon đâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây