Vương Nguyệt Hỉ nói: "Ở đây tớ chỉ quen mình cậu, tớ..." cùng một người đàn ông xa lạ ra ngoài ăn cơm, không quen.
Động tác thân mật của hai người lọt vào mắt Trình Kiêu có hơi chướng mắt, anh đi tới, một phen kéo Vãn Vãn lại gần.
Cái loại thái độ bá đạo tuyên bố tính chiếm hữu của anh làm cho Vương Nguyệt Hỉ ngẩn ra, sau đó lại bật cười lắc đầu.
Vãn Vãn lại không hiểu, cô đã sớm quen với những động tác của Trình Kiêu, giống như tay trái nắm tay phải vậy. Tất cả động tác của anh trong mắt cô đương nhiên là như thế, cũng sẽ không suy nghĩ kỹ về các phương diện khác.
"Anh Kiêu, chúng ta cùng đi ăn cơm đi." Vãn Vãn vui vẻ đề nghị.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây