Bên dưới toà ký túc xá nữ, Trình Kiêu không nỡ, nhưng vẫn cắn răng nói: “Em lên đi, anh nhìn em đi lên rồi anh về.
Vãn Vãn không có cảm giác lưu luyến như Trình Kiêu, tuy ít nhiều gì cô cũng có chút không nỡ.
Điều cô nghĩ chính là bọn họ đều học chung một trường, có rất nhiều thời gian bên nhau.
Vãn Vãn vẫy tay với anh: “Anh Kiêu, em lên nhé. Rồi bước từng bước lên lầu.
Trình Kiều đứng bên dưới rất lâu, cho đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng của Vãn Vãn nữa, anh vẫn chưa rời đi, chỉ đứng im ở đó không biết đang nghĩ về điều gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây