Vãn Vãn đương nhiên là nhìn thấy rồi, chữ to như thế, sao cô có thể không nhìn thấy rõ chứ?
"Em thấy rồi, em thấy rồi." Vãn Vãn không nhịn được nói.
Nhưng động tác ôm cô của Trình Kiêu không hề dừng lại, chỉ là từ trước đến giờ chưa bao giờ dám quang minh chính đại ôm cô một cách công khai mà thôi.
"Anh Kiêu, tốt quá rồi." Vãn Vãn thấy tên mình trên bảng thông báo, tảng đá đang treo trong lòng cuối cùng đã được gỡ xuống.
Cô cũng ôm lại Trình Kiêu, sau đó thơm một cái lên má của anh, giống như khi còn nhỏ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây