"Không vất vả ạ, con còn thấy rất ổn, đây cũng là một trải nghiệm hiếm có trong đời, mặc dù hơi căng thẳng, nhưng con cũng rất vui." Vãn Vãn dường như cảm nhận được sự áy náy của ba, an ủi ông ấy qua điện thoại.
Cô nói cũng không sai, ngoại trừ việc dành ra chút thời gian ra, thật ra cũng là một trải nghiệm khó có được, đối với cô mà nói cũng là một kỉ niệm đáng nhớ trong giai đoạn trưởng thành.
"Được rồi, phí gọi điện đắt lắm, chúng ta không nói nữa. Con ở Bắc Kinh sống cho tốt, nhớ nghe lời ông nội Tiêu của con, chơi vui vẻ đi, ba đợi con về nhà."
Cô có chút không nỡ cúp điện thoại, vừa ngẩng đầu lên đã thấy Trình Kiêu đứng bên cạnh mình cô mỉm cười với anh.
"Nhớ nhà rồi à?" Trình Kiêu nhẹ nhàng hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây