Bà nội Tô rơi lệ, trong lòng có khổ nói không nên lời, ngay cả thằng Ba cũng cảm thấy bà ta làm sai, bà ta làm như vậy còn không phải vì mọi người hay sao? Chẳng lẽ bà ta không phải vì thằng Hai sao? Trong nhà thằng Hai có một tai tinh như vậy, làm sao có thể hạnh phúc? Bà ta bức nó, thủ đoạn có chút không quang minh, nhưng ý định ban đầu còn không phải vì nó sao? Nó là do bà ta sinh ra, nào có mẹ ruột không thương con của mình, lúc nó sinh ra, bà ta cũng rất vui, ngậm trong miệng sợ tan.
Hiện giờ, thằng Hai vì gia đình nhỏ của mình, có thể vứt bỏ bà ta.
Lại nhìn thằng Cả, chỉ vì một trăm tệ, mà nó có thể nhẫn tâm như vậy, chẳng lẽ nó đã quên năm đó vì cưới vợ cho nó, trong nhà đã đem hai trăm tệ còn sót lại ném ra ngoài làm lễ hỏi cho nó sao? Đây là tiền do thằng Hai làm công ngắn hạn bên ngoài nửa năm, rồi bán thêm một con heo mấy con gà, mới tiết kiệm nên, nó đã quên hết rồi sao?
Bây giờ phải tách hộ sao lại có thể ích kỷ đến mức độ này? Bà ta hung hăng trừng mắt về phía Lưu Chiêu Đệ, chắc chắn là vợ của thằng Cả giật dây, nếu không lấy sự hiếu thuận của thằng Cả đối với gia đình, khẳng định sẽ không làm chuyện thất đức, không để ý tình nghĩa anh em như vậy.
Đừng tưởng rằng sinh sớm, là có thể ở cái nhà này quơ tay múa chân, bà ta còn chưa chết đâu!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây