Lúc trước, cô cũng hay gọi anh thế, sau này sửa lại thành "anh Trình Kiêu" rồi cô cũng quên mất.
"Vãn Vãn, được rồi cuộc thi sắp bắt đầu. nếu em có thể tham gia kỳ thi Đại học sớm chút thì tốt quá rồi, mà nếu không được cũng không sao, dù sao anh vẫn sẽ đợi em ở Bắc Kinh ba năm tới."
Vãn Vãn xòe tay ra nói với anh nói: "Được rồi, chúng ta sẽ gặp lại nhau ở Bắc Kinh vào ba năm sau, đến lúc đó em không còn cô gái nhỏ nữa mà thành thiếu nữ rồi."
Ba năm sau, cô mười tám tuổi, lúc đó cũng trưởng thành, không cần phải dùng kế mình là trẻ con, nên cô cũng làm được một ít chuyện của người trưởng thành.
"Thế anh Kiêu, đợi em nhé, chúng ta sẽ học chung với nhau, được không?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây