Trình Kiêu không muốn để cậu ta vào một mình, nhưng những gì cậu ta nói đều có lý nên cuối cùng nghiến chặt răng đồng ý.
Anh và Vãn Vãn ngồi trên chiếc ghế dài ở hành lang ngoài phòng bệnh, từ bên ngoài nhìn vào, xuyên qua cửa sổ có thể nhìn thấy tình hình bên trong.
Hai người cứ ngồi như vậy, ai cũng không lên tiếng.
Một lúc lâu sau, Vãn Vãn nói: "Anh Trình Kiêu, trước đó Tiêu Luân Đạt đã đến gặp em, còn nói với em một vài chuyện."
Cô liếc qua nhìn, chỉ thấy sườn mặt nghiêng của anh, đôi môi mím chặt như thể anh đang chịu đựng điều gì đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây