Làm việc trong thành phố, đó là chuyện vinh quang cỡ nào, về nông thôn sẽ được mọi người vỗ tay khen ngợi hâm mộ.
Tô Thành Tài ôm Tô Vũ Đình một hồi lâu, thấy bà nội Tô đang trông mong nhìn anh ta, anh ta trả lại cô cháu gái bé bỏng cho mẹ. Sờ sờ mũi, lấy hai hộp sữa lúa mạch trong túi ra: "Mẹ, đây là sữa con nhờ bạn học mua giúp, mẹ đưa cho hai chị dâu, mỗi người một hộp. Lại vụng trộm nhét một gói sữa bột cho bà nội Tô: "Mẹ, gói sữa bột này, ngày thường mẹ pha ra uống, rất bổ.
Bà nội Tô muốn nói "Tiêu tiền nhiều thế." Nhưng cổ họng đau nhức khiến bà ta nói không nên lời, trong lòng lại ngọt ngào, con trai út hiếu thuận, trong lòng bà nội vui vẻ hơn bất cứ ai. Chi phí sinh hoạt một tháng của anh ta ít ỏi, thế nhưng lại tiết kiệm tiền để mua đồ dinh dưỡng cho bà ta và các chị dâu, đúng là một đứa trẻ ngoan, không uổng công ngày thường bà nội Tô thương anh ta.
Lại nhìn thoáng qua Lục Tư Hoa đang ôm nha đầu Vãn Vãn, khóe miệng bà ta giật giật, từ trong mũi hừ ra một tiếng, giấy hộp sữa lúa mạch cùng gói sữa bột đi.
Rất nhanh Tô Thành Tài bị ông nội Tô gọi đi, ông ấy dẫn anh ta ra ngoài tiếp khách, nhất là chỗ ông ngoại Lục, đó là trọng điểm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây