"Chuyện sắp khôi phục thi Đại học, lại là Tô Tảo Tảo nói cho các người biết à? Hiện tại còn chưa khôi phục thi Đại học mà? Cho dù khôi phục rồi, trong thôn Hạ Hà có không ít người học cấp ba, không nói anh cả anh hai của tôi còn có anh Kiến Hoành, chỉ nói anh ba của tôi và anh Trình Kiêu, cũng sắp lên cấp ba rồi. Còn cháu trai của ông Sơn Thúc anh Hầu nữa, không phải cũng học cấp ba sao? Làm sao chỉ còn trên người mỗi Tô Tảo Tảo? Chẳng lẽ cũng bởi vì chị ta sắp lên cấp ba, liền cứ che đậy sai lầm của chị ta lại như vậy sao?"
Tô Kiến Quốc nói: "Thi đại học có chúng tôi, không thiếu Tô Tảo Tảo!"
"Huống chi, chúng tôi tự nhiên là có chứng cứ, chứng cứ lập tức được mang đến." Tô Vãn Vãn: "Chứng cứ Tô Tảo Tảo hại tôi."
"Vậy mày phải đưa ra chứng cứ đi chứ? Chứng minh Tảo Tảo của chúng tao thật sự làm chuyện có lỗi với mày!" Lưu Chiêu Đệ nói: "Đừng lên mồm mép đụng đến mồm mép, nói lung tung một trận, Tảo Tảo nhà chúng tao làm sao đắc tội mày, mày muốn hãm hại nó như thế nào?"
Các thôn dân lúc đầu đã dao động lại cảm thấy Lưu Chiêu Đệ nói không sai, không thể nói lung tung một trận như vậy, đã nói người ta hại cô bé chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây