Tô Kiến Hoành nói: "Tôi không có em gái ngoan độc như vậy. Tô Tảo Tảo, tim của em là làm bằng sắt sao? Vãn Vãn là em họ của em, làm sao em có thể làm ra chuyện như vậy? Trộm tóc của em ấy, làm ra chuyện đổi mệnh, em làm sao ra tay được?"
Tô Vũ Đình khẽ giật mình, ánh mắt có chút lấp lóe: "Anh nói bậy bạ gì đó? Đổi mệnh cái gì? Đây là mê tín, một học sinh trung học như anh, lại còn mê tín, em muốn đến trường học cáo anh!"
"Em đi cáo đi! Nói mê tín, đó cũng là em làm, tốt nhất em nói rõ với các giáo viên, em dùng mê tín hại người thế nào." Tô Kiến Hoành một mặt trầm xuống đau đớn.
Cô em gái này, anh ta nhìn từ lúc sinh ra đến khi lớn lên, trước kia anh ta ghen ghét cô ta được bà nội che chở. Sau này khi lớn lên, cũng tiêu tan, ghen ghét có ích lợi gì?
Sau khi tách hộ, anh ta càng không muốn đi so đo những chuyện này nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây