Ánh mắt Kiến Hoành sáng lên, sao anh ta lại không nghĩ tới chuyện này? Anh ta cũng đã 22 tuổi rồi, cho dù còn chưa kết hôn, cũng có thể ở riêng một mình. Dù sao anh ta có rất nhiều sức lực, tách hộ, anh ta có thể vừa đi học vừa làm việc, đến lúc đó có thể kiếm chút điểm công, anh ta ăn tiết kiệm chút, không đến mức chết đói.
“Vậy anh sẽ tách hộ. Anh ta quyết định.
Vãn Vãn nói: "Anh họ Kiến Hoành, anh phải chuẩn bị tâm lý cho tốt, bên kia sẽ không cho anh tách hộ đâu. Ngẫm lại năm đó nhà bọn em gian khổ lắm mới tách hộ được, nếu bọn họ trói anh không cho anh tách hộ, anh phải làm sao bây giờ?"
Tô Kiến Hoành nói: "Không tách cũng phải tách!" Ngay từ đầu anh ta đúng là không nghĩ tới chuyện tách hộ, đây không phải là là bước đường cùng sao? Anh ta nói: “Anh đi nói với bí thư chi bộ và đại đội trưởng, cái hộ này, anh phải tách chắc rồi!
Vãn Vãn liên tục gật đầu, anh họ Kiến Hoành có dũng khí hơn ba mẹ cô bé nhiều. Năm đó ba vì tách hộ, giữa đường có rất nhiều gian khổ, anh họ Kiến Hoành hẳn là sẽ không đi theo con đường cũ của ba mẹ cô bé.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây