Tô Thành Tài muốn đi an ủi mẹ của mình, lại nghe thấy tiếng bước chân của Mã Tĩnh Đan vốn đã ra tới cửa phòng chợt dừng lại, quay đầu nhìn về phía anh ta: "Có đi hay không?"
“Chờ một chút, anh nói với mẹ mấy câu.
Mã Tĩnh Đan gật gật đầu, cũng không làm khó anh ta, anh ta muốn nói với mẹ mình mấy câu, sao cô ấy có thể không đồng ý?
Cô ấy còn chưa có tệ đến mức đó, cô ấy chỉ không quen nhìn dáng vẻ của bà nội Tô, lúc này mới oán hận nói mấy câu. Đối với Tô Thành Tài, cô ấy không có oán khí lớn như thế, ngược lại cô ấy rất yêu anh ta, nếu không phải yêu anh ta, cô ấy cũng sẽ không cầu xin ba mình đưa anh ta vào xưởng đúc, còn sắp xếp công việc cho anh ta.
Gương mặt của Tô Thành Tài, khí chất của anh ta, cùng với dáng vẻ thân sĩ luôn luôn mỉm cười mỗi khi nhìn người khác của anh ta, đều khiến cô ấy mê luyến. Cô ấy biết bản thân thích anh ta, anh ta không giống như những người khác, trên mặt sẽ lơ đãng lộ ra vẻ chán ghét, ánh mắt của anh ta luôn ôn nhu nhìn cô ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây