Bọn họ rất lâu rồi không chạm mặt nhau, cũng không muốn gặp, nhưng lúc này cô bé đang đứng chắn trước cổng, bọn họ không muốn gặp cũng phải gặp thôi.
"Sao hai anh lại đến đây?" Lông mày Tô Vũ Đình nhăn lên thành một mảng.
Tô Kiến Quốc nói: "Sao bọn anh không được đến đây? Anh còn chưa hỏi em, sao em lại ở đây?"
Tô Vũ Đình hơi nhấc cằm lên, nhưng ở góc này cô bé chỉ nhìn thấy ngực của họ, không nhìn thấy khuôn mặt. Cô bé có chút ghét cái kiểu nhìn ngước lên, nó làm cho cô bé có cảm giác bản thân thấp hèn trước bọn họ. Cô bé cực ghét, thế mới hơi ngẩng cao đầu, dù cho không nhìn thấy mặt, cũng đỡ hơn là ngước lên nhìn.
"Em là bạn của anh Trình Kiêu, các anh tính là gì? Đều ra thị trấn rồi, còn đến đây làm gì? Đây là chỗ các anh đến được sao?" cô bé hướng mắt nhìn vào trong phòng nhà Trịnh gia: “Tô Vãn Vãn cũng đến à?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây