Trình Kiêu nhìn thấy mẹ cậu bé đứng dậy, vội vàng chạy đến đỡ, giữ chặt tay bà: “Mẹ, cơ thể mẹ có dễ chịu chút nào không? Con đã mời bác sĩ Thạch đến xem bệnh cho mẹ này. Bởi vì có bí thư chi bộ Sơn Thúc ở đây nên cậu bé cũng không dám gọi thẳng bác sĩ Thạch là thầy của cậu, điều này sẽ khiến cho thầy của cậu gặp phiền toái.
Mẹ Trình nhìn thấy bí thư chi bộ Sơn Thúc ở phía sau cậu bé và liếc mắt một cái về phía bác sĩ Thạch, trong lòng bà hiểu được là do cậu bé lo lắng cho sức khỏe của bà, nên mới mời bác sĩ Thạch đến đây khám. Với thân phận mẫn cảm của bác sĩ Thạch, nếu không có bí thư chi bộ Sơn Thúc đứng ra nói, thì Trình Kiêu cũng không dám dẫn người về nhà.
Bà nở nụ cười cảm ơn về phía bí thư chi bộ Sơn Thúc, lại nói với bác sĩ Thạch: “Ngại quá, đã làm phiền bác sĩ phải đến nhà thăm khám cho tôi. Cơ thể của tôi bây giờ đã tốt hơn nhiều rồi, cũng không có bệnh, chỉ là dạo này làm việc mệt mỏi, nghỉ ngơi một lúc là cơ thể sẽ tốt lên thôi.
Hiện tại, nhìn dáng vẻ của mẹ Trình thật sự không giống với người bị bệnh chút nào.
Thật giống như dáng vẻ bị bệnh của bà mấy ngày trước chỉ là một trận ảo giác, là do Trình Kiêu quá lo lắng cho mẹ mình nên mới sinh ra ảo giác thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây