Giáo sư Lý nói, rồi ông ta đi vào phòng của Tiêu Trường Chinh, nhưng bị ông Thạch kéo lại.
Ông Thạch nhìn ông ta và lắc đầu: “Ông đừng đi, bây giờ ông Tiêu chắc chắn không muốn gặp hai chúng ta đâu, ông ấy không muốn chúng ta nhìn thấy bộ dạng bây giờ của ông ấy.
Giáo sư Lý mới chợt hiểu ra.
Tiêu Trường Chinh ngồi trên một cái giường trong một căn phòng, hai tay ông ấy run lẩy bẩy cầm bức ảnh ở trong hành lý ra, người thanh niên ở trong bức ảnh đang cười rất tươi.
Ông ấy cứ sờ tới sờ lui bức ảnh đó, ông ấy sờ lên cái miệng đang cười trên bức ảnh đó, buồn bã đau lòng, ông ấy không nhịn được mà chảy nước mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây