Thậm chí Vãn Vãn còn đang lo liệu lần đầu lên núi Tia Chớp có bị thương hay không. Trên núi không chỉ có những động vật nhỏ như mấy con thỏ mà còn có cả những thú dữ hung mãnh, ví như chó sói hay heo rừng, đều cực kì dữ tợn.
Cũng vì lo nên cô bé cứ đứng ngồi không yên, gà không buồn nhìn, thỏ không buồn cho ăn, cứ ngồi ở cửa suy tư, nhìn vào con đường, tính xem đến lúc nào Tia Chớp mới đến.
Tuy nhiên cô bé không hề hay biết ở cách đó không xa, một dáng người nhỏ bé đang đi về phía này.
Tô Vũ Đình rất ghét cái đôi chân ngắn cũn của mình hiện tại, muốn đi đường cũng cực kỳ chật vật. Suốt mấy tháng qua đều là bà nội Tô bế cô bé nên cô bé không cần cố tự đi như vậy. Cô bé thấy mệt mà bà nội Tô thấy cô bé vất vả cũng đau lòng.
Nhưng hiện tại cô bé không thể để bà nội Tô bế đi được, chuyện cô bé muốn làm tuyệt đối không thể để bà nội Tô biết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây