Nhưng Trình Kiêu không biết suy nghĩ hiện tại của Vãn Vãn lại là thầm xót thương Báo Săn, cậu ấy chỉ ôm khư khư Vãn Vãn không chịu buông.
Tô Vãn Vãn cứ để mặc cậu ấy ôm, cô bé luôn có cảm giác hình như Trình Kiêu đang sợ hãi gì đó. Cô bé không muốn cậu ấy ôm lấy tiếc hận trong lòng, nếu như ôm cô bé có thể giúp cậu ấy bình tĩnh lại thì cô bé bằng lòng để cậu ấy ôm.
"Anh Trình Kiêu." Vãn Vãn gọi, giọng nói của cô bé dường như có thể thực sự trấn an người khác.
Trong lòng Trình Kiêu đã an tâm hơn nhiều, nhìn thấy đôi mắt chớp liên tục của Vãn Vãn, cậu ấy đột nhiên bật cười. Cậu ấy nghĩ chỉ bởi một giấc mơ mà bản thân lại nảy sinh những cảm xúc không đáng như vậy, quả đúng là không giống mình chút nào.
"Vãn Vãn bị dọa sợ rồi phải không?" Trình Kiêu hỏi cô bé, nhưng tay lại chạm vào trán cô bé, cảm thấy tóc cô bé rất mềm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây