"Nhóc Kiêu, Vãn Vãn không sao, lúc con bé bị đẩy xuống được một con gà mái đỡ lấy, không bị tổn thương chỉ là bị kinh hãi." Lục Tư Hoa nhẹ nhàng vỗ sau lưng Vãn Vãn, tất cả mọi người coi là Vãn Vãn bị dọa sợ.
Thật ra Tô Vãn Vãn cũng không bị dọa sợ, cô bé có linh hồn của một người trưởng thành làm sao bị chuyện này hù dọa được? Nhưng cô bé chính là đang giả bộ như mình bị dọa sợ, không thể cứ buông tha cho Tô Vũ Đình như thế.
Nói cô bé hung cũng được, ác cũng không sao, cô bé chính là có thù tất báo, tuyệt không làm Thánh Mẫu.
Bây giờ cô bé còn nhỏ không có cách dùng phương pháp của mình để báo thù, vậy thì lợi dụng người thân thương yêu cô bé một chút, bọn họ kiểu gì cũng báo thù cho cô bé.
"Mẹ, anh trai." Vãn Vãn khóc, nước mắt như không muốn sống mà rơi xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây