Lục Tư Hoa nhàn nhạt đáp lời: "Là do công việc đến đột ngột quá, anh ấy không thể đến đây được, nhưng con ở đây thay cho anh ấy, mẹ xem có khác nhiều không?"
"Sao lại không có gì khác biệt? Thằng hai của tôi không có ở đây, lỡ như tôi lỗ thì sao?" Ánh mắt của bà nội Tô lúc này rất là đáng sợ, bà ta nhìn vào cô ấy như thể dùng con mắt của bà ta nuốt chọn cô ấy vậy.
Tô Kiến Quốc nói: "Bà nội, cho dù là như vậy, cũng là chuyện của nhà chúng ta, bà cũng đừng lo lắng."
"Sao lại là chuyện của mỗi mình nhà mày? Điểm công của nó cũng là điểm công của tao, mất đi chẳng lẽ tao lại không đau buồn sao? Bao nhiêu công điểm thì được bấy nhiêu lương thực, trong nhà giờ lương thực đã gần như không còn, tao đã phải chờ rất lâu mới đến ngày này đấy mày biết không?"
"Đây là lương thực của nhà tao, chúng mày đừng hòng mơ tới!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây