Tô Kiến Quốc nói: “Ba, con cảm thấy ba vẫn nên làm xong trước lấy hộ khẩu trước để có thể tách hộ khẩu ra càng sớm càng tốt, thế mới an tâm được. Sau khi xong chuyện lại đến chỗ ông nội Tôn xin phê duyệt đất nền nhà.
Lục Tư Hoa nói: “Ông xã, anh nghe Kiến Quốc đi, tuy rằng tuổi Kiến Quốc còn nhỏ, nhưng xử lý vấn đề vẫn chu đáo hơn anh. Hộ khẩu tách ra càng sớm ngày càng an tâm, chuyện đất nền nhà khi ấy ông cụ cũng đã đáp ứng rồi, chúng ta có thể dọn ra ngoài bất cứ lúc nào, bọn họ sẽ phải đưa tiền để mua căn nhà hiện tại của chúng ta.
“Có tiền hay không em cũng đừng suy nghĩ, chúng ta có thể bình an dọn ra ngoài đã là tốt lắm rồi. Tô Cần lại không lạc quan được giống như Lục Tư Hoa.
Nhiều năm như vậy, tuy rằng anh ấy không rên một tiếng, nhưng không đại biểu cho việc anh ấy không thấy không rõ chuyện gì. Trước kia anh ấy không dám mang tội danh bất hiếu, đã khiến cho vợ con phải chịu tủi thân, hiện tại anh ấy sẽ không lại để cho vợ con bị người khác bắt nạt nữa.
Dọn ra ngoài có tiền hay không, cái này anh ấy chưa từng nghĩ tới, tất nhiên đưa tiền là chuyện tốt nhất nhưng kể cả không có tiền thì bọn họ cũng sẽ dọn ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây